Nhưng anh không thể Nhìn thấy em đang tay trong tay người ấy đi trên đoạn đường về..." Nhiều lần cãi vã
Khoảng trời mười tám xanh êm Thơm mùi bồ kết bay viền bờ mây (Bài thơ NÓN BÀI THƠ VÀ HƯƠNG ĐẤT CAO NGUYÊN)
Anh như chết lặng khi đứng trước mặt mình Là yêu thương anh từng gìn giữ sau bao nhiêu cố gắng nào phải là anh đâu
Nón nghiêng xuống đất cao nguyên Mùa cà-phê dậy dương lên trắng ngần. (Bài thơ NÓN BÀI THƠ VÀ HƯƠNG ĐẤT CAO NGUYÊN)
Mang theo bên mình bao nhiêu ấm ức Giờ là giông tố những ngày mưa Nhưng mà thôi được anh không cần thêm một ai nữa.