Mong ngày thoáng chốc ngày đi Trắng tay lại ước thầm thì … Ngày mai … (Bài thơ THƠ ĐỀ TỜ LỊCH CUỐI NĂM)
Một lần cho cát thành tên Bóng thuyền khuya ấy nỗi niềm khuya nay (Bài thơ TRƯỚC BIỂN HẢI THÀNH KHÓC NGƯỜI EM BỖNG KHUẤT )
Tiếng trăng Nguyễn Việt Chiến Quờ tay gặp cỏ dưới chân Em ngồi bứt hết hoàng hôn của chiều Thở dài gặp ánh trăng gieo Anh buồn đếm được bao nhiêu sao rồi Ðêm nay trăng vẫn lẻ đôi Gió cô đơn cứ vô hồi đi qua Ðêm nay ta chỉ còn ta Mà sao vẫn thấy thừa ra một người Tiếng gì trên cỏ vừa rơi Hình như phía ấy có người bỏ đi Ðạp lên cả ánh trăng khuya Tiếng trăng như lá vỡ nghe thật buồn.
Chuông nào đánh chẳng ngân nga biết tìm đâu gió đâu mưa biết tìm đâu cái ngày xưa bây giờ phải là duyên nợ tình thơ mà câu lục bát thẫn thờ cơn mê mặc người nơi cánh đồng quê mặc ta ngơ ngẩn chiều tê tái lòng qua cầu lại thương dòng sông khát con nước chỉ dám trông vào trời vội chi tính bỏ cuộc chơi để câu lục bát cho người sang trang vội chi lỡ kiếp đa mang câu thơ dở phố dở làng dở yêu gánh gồng trong cuộc phiêu diêu quẳng đi lăn lóc mọi điều buồn vui dẫu tha thiết dẫu ngậm ngùi tử sinh âu cũng mệnh trời số ta chuông nào đánh chẳng ngân nga phải chuông chùa tiếng mới nhòa khói mây Đồng Đức Bốn
Thêm một bài thơ hay nữa MỘT KIẾP Thôi đừng ngồi trách ca dao Đò đưa mấy phận phận nào cũng đau Mẹ xưa tát trắng miệng gầu Múc thê lương múc âu sầu đổ đi Ta còn thơ dại biết gì Miếng quà tấm bánh nhiều khi vẫn đòi Đắng lòng hát khúc đưa nôi À ơi ngoan nhé cái thời trót mang Cha đi gánh nước bên làng Đò đầy sóng sánh buồn sang bên này Ngậm ngùi ăn miếng trầu cay Không dưng mẹ hỏi kiếp này buồn chi? Phạm Thị Nhung