Tôi yêu em đến nay chừng có thể Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai, Nhưng không để em bận lòng thêm nữa Hay hồn em phải gợn bóng u hoài Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng, Lúc rụt rè khi hậm hực lòng ghen Tôi yêu em, yêu chân thành đằm thắm Cầu em được người tình như tôi đã yêu em
Phương Mâu TIẾNG XUÂN Như nghe tiếng của mùa xuân Hạt mầm gọi đất tri ân tìm về Đêm chèo ai thả bùa mê Mắt em lúng liếng, người về được sao? Yếm hồng, nón thúng quai thao Giao duyên miệng hát, tay trao mời trầu Vào vai em diễn Thị Mầu Để anh như cá mắc câu dùng dằng. Trống cơm anh vỗ tình bằng Mười thương em hát nhớ chăng tương phùng Lời yêu ai thả ngập ngừng Tay cầm vạt áo nửa mừng nửa lo Hội xuân em nhé hẹn hò Tình xuân lỗi nhịp anh so dây đàn Phải lòng con mắt liếc ngang Du xuân, lễ Phật thắp nhang nguyện cầu Hội tan, em hỡi về đâu Sân đình vẳng tiếng theo nhau tìm về Người dưng, sao trót hẹn thề Để anh mắc phải bùa mê đêm chèo?
Hoàng Minh Luyện SAU… Những ngày lễ hội đi qua Chị tôi tất tả gấp ba bốn lần Một ngày phụ nữ vinh thân Lời hay ý đẹp, hoa gần quà xa Sau ngày mồng Tám tháng Ba Chiếc xe cút kít, rác là rác ơi Áo cơm che khuất chị tôi Cong lưng đẩy những tanh hôi, thãi thừa.
1- BẤT KHUẤT Kính tặng hương hồn bác Phạm Quốc Sắc Anh hùng LLVTND, cự tù chính trị Côn Đảo Ra đi từ đất cần lao Trở về quê mẹ biết bao nhiêu tình Vì dân vì nước quên mình Kiên trung, bất khuất, hy sinh vô bờ Anh hùng giữa chốn ngục tù Trái tim đỏ một sắc cờ vàng sao.
Anh vẫn thế, Vẫn ân cần và hiền từ như vậy Vẫn quan tâm và lo lắng cho em Em vẫn nhớ Những buổi chiều khi hoàng hôn gần tắt Anh dắt tay em dưới những gốc phượng già Anh kể em nghe về những điều mới lạ Đặt lên môi em những nụ cười rạng rỡ Đặt vào tim em hạnh phúc tuyệt vời! Read more: http://www.goctraitim.vn/2014/01/tuyen-tap-tho-tinh-yeu-lang-mang-y-nghia.html#ixzz30uZmjPBe
Và em biết cuộc sống giờ vất vả Không còn rảnh rỗi để đưa em đi chơi Không còn những phút riêng tư của hai đứa không còn nhiều những giây phút vui đùa Có đôi lúc em chạnh lòng nghĩ ngợi Có phải lấy nhau rồi sẽ khác hẳn lúc xưa Rồi em gặng hỏi anh còn yêu em không Thật ngớ ngẩn nhưng vẫn thích hỏi vậy Vẫn thích nghe thật nhiều điều anh nói Rằng yêu em, yêu em, yêu mãi em thôi Em lại cười hồn nhiên như đứa trẻ Em ước gì cứ mãi được anh yêu! Chỉ cần anh một chút quan tâm Và cần anh một chút gì lo lắng Để em thấy mình vẫn mãi được yêu!
2- ĐÌNH LÀNG TÔI Ai về Tập Hạ làng tôi Thăm ngôi đình cổ từ thời cha ông Gió thời gian phủ rêu phong Bao nhiêu giông bão ủ trong mái đình! Cây đa, giếng nước ân tình Nao nao cầu Trắng đợi mình về quê… Thị già cành biếc sum suê Ngàn xưa toả bóng ngả về hôm nay Thành hoàng hiển hiện nơi đây Trong làn gió mát hương bay rước Thần Đường vui - ý Đảng, lòng dân Ngôi đình kết tụ tình thân xóm làng La Sơn, Bình Lục, Hà Nam Cánh đồng chiêm trũng dâng tràn sức xuân Gái trai, già trẻ, xa gần Chung tay vun xới vườn xuân quê nhà Ngói đình nắng đỏ lời ca Trăm năm bừng dậy ngỡ là trong mơ Ba xuân lễ hội một mùa Ba làng giao hiếu, nắng mưa chung tình Kiởngồng bay thức tâm linh Hồn cha ông dậy bóng hình quê hương.
3- TỈNH MỘNG Đêm dài nhớ bạn trời xa Chỉ mong bạn được ở nhà ngâm chân… (Đinh Văn Thạch) Trời xa mộng thấy đất gần Giật mình tỉnh giấc, chồn chân nhớ nhà… Vai mòn gánh nặng đường xa Hạt sương nương bóng, trăng già ngẩn ngơ Vẫn còn yêu… thật như hờ Đời ta như giấc ngủ nhờ qua đêm! Đâu rồi chân cứng đá mềm? Đâu rồi cái thuở tráng niên tung hoành? Ngẩng đầu bước dưới trời xanh Sao vàng say khúc quân hành vang ca… Chân đồng vai sắt là ta Một thời hoa lửa sáng loà… về đâu? Người vùi bãi bể nương dâu Kẻ nằm gửi xác hang sâu cuối ngàn Ta về mờ mịt nhân gian Chùa xa cứ đổ trăng tàn giọt rơi Chong chong mắt thẳm trông giời Nghe giông gió gọi người ơi, mơ hồ… Nghe tim buông nhịp hững hờ Nghe con mọt gọt câu thơ buồn buồn Xuân ơi, hoa rụng đau vườn Hè ơi, đom đóm chập chờn ngõ ma Tàn thu trăng khóc sau nhà Chiều đông gió hú hồn ra cánh đồng Tiếng chim lợn xé từng không Dội từ hoang vắng mênh mông cõi người.
Mặc cho cuộc sống có muôn điều vất vả Thì em vẫn tin chẳng khó để vượt qua Em vẫn mong mỗi bình minh thức giấc Được thấy anh hạnh phúc của em Và thấy các con quây quần bên bố mẹ Ngôi nhà nhỏ đầy ắp tiếng cười Mong ước của em chỉ cần có vậy Một hạnh phúc thật sự mà cũng thật giản đơn!
Mùa xuân quê hương - Lê Thị Thanh Xuân Hoa đào e ấp trước sân Dường như xuân đến rất gần quanh ta Vườn nhà thắm nở muôn hoa Đất trời đầm ấm dương hòa thêm tươi. Xanh non cây vải đâm chồi Hải đường hé nụ mặc trời gió mưa Tầm xuân chúm chím nụ thưa Gợi bao kỷ niệm như vừa mới qua. Vượt bao gió rét sương sa Hoa càng thắm nụ tình ta thêm gần Trời quê vang tiếng chuông ngân Long lanh giọt nắng trong ngần sớm mai. Mặc cho bao tháng đông dài Mùa xuân mùa của tương lai lại về Yêu sao xuân của thôn quê Xa quê, mong nhớ tìm về với quê.
Là tại anh đã đánh mất tình em Đã giết đi cuộc tình vừa chớm nở Để giờ đây khóc cho tình dang dở Để nghẹn ngào tiếc nuối những ngày qua.
Chợ quê ngày ấy - Nguyễn Văn Khả Một vùng đất rộng ven sông Kẻ mua, người bán gánh gồng năng vai Chỗ này đống sắn, rổ khoai Dăm ba thúng thóc, một vài bao ngô Chỗ kia mắm cáy, cá khô Bún riêu, cháo hến đầy tô gọi mời Lợn gà, mèo chó vật nuôi Người mua, kẻ bán rặt người thân quen Bà mua cám ở thôn trên Ông mua lợn giống người bên xóm Đoài Mớ rau, nải chuối, quả xoài Vườn trong em hái, bãi ngoài chị gom Nào là con tép, con tôm Nào là hoa trái hương thơm vườn nhà Mồ hôi công sức đổ ra Có sao nói vậy thật thà chợ quê. Đầu trần chân đất nón mê Người quê tất bật, bộn bề gió sương Chợ quê lộng gió bốn phương Liêu xiêu quán lá mà thương phận nghèo Mẹ về con trẻ mừng reo Gió đưa hương lúa tím chiều chợ quê.
Bức tường nào ngăn cách giữa hai ta Chẳng có đâu em, là tại anh hết đó Để giờ đây chuyện tình tựa là gió Đã qua rồi chẳng giữ lại được đâu
Hương xuân về - Bùi Đức Kiềm Thoáng qua tròn trịa một năm Mười hai cái bóng trăng rằm lướt qua Thoáng nụ rồi lại thoáng hoa Chập chờn hương sắc vừa xa, vừa gần Mặt trời tỏa sáng vườn xuân Dõi theo từng bước phong trần thế gian Tiếng xuân đồng giọng cung đàn Ru tình, ru cảnh hợp tan cõi đời Xuân tươi dồn lên sắc trời Thả mầu hương mới, nói lời chung vui Nhâm nhi từng tiếng sáo lơi Tưởng như còn đó một thời với xuân.
Để bây giờ mình mãi cách xa nhau Anh mới nhớ, mới thương và tiếc nuối Thì thôi đành để một lần sau cuối Nhớ về người anh ghép chữ thành thơ.
Về bên dòng sông Quan họ - Đào Trọng Ta về tắm nước sông Cầu Bên nông vẫn lở, bên sâu đòi bồi Xuôi dòng theo dải nước trôi Bên lở thì đục, bên bồi thì trong Một mình gỡ nhớ ra hong Tìm con thuyền giấy tuổi hồng neo đâu Bến sông giờ đã bắc cầu Bạn xưa, nay đã làm dâu xóm Đình Vin vào câu hát trúc xinh Giữa đêm quan họ cho mình quen nhau Thương ai, “ăn một miếng trầu” Mấy mùa chín rụng hoa cau đi tìm Xuân nay theo dấu Hội Lim Câu ca nửa nổi, nửa chìm vắt qua Soi dòng sông nước phù sa Ngỡ người năm ấy hóa ra bóng mình.
Hãy coi chuyện chúng mình tựa giấc mơ Hãy mỉm cười khi đã là dĩ vãng Và hướng về một ngày mai tươi sáng Chuyện chúng mình đừng vương vấn làm chi.